Nhiều lần, tôi cũng đã thử mò mẫm trên mạng xem có bài thuốc hay món ăn gì đó hay để “hãm phanh” chồng lại 1 chút nhưng chỉ toàn thấy có những chiêu giúp tăng cường ham muốn thêm thôi. Tôi thấy thật khổ sở quá.
Tôi và anh yêu nhau được 1 năm rồi mới tiến tới hôn nhân. Trong thời gian ấy, mặc dù cũng nhiều lần anh gợi ý tôi làm chuyện ấy nhưng tôi toàn từ chối bởi tôi là cô gái khá nghiêm túc, tôi không bao giờ chấp nhận chuyện “ăn cơm trước kẻng”.
Giờ đây tôi thấy thật hối hận và thấy mình thật dại dội vì không thử “chuyện ấy” trước hôn nhân. Bởi nếu biết anh có nhu cầu cao như thế chắc lựa chọn của tôi sẽ khác.
Hồi mới lấy nhau, chúng tôi yêu nhau lắm. Chuyện đó đối với chúng tôi đều đặn như cơm ăn hàng bữa, thậm chí mỗi ngày vài lần đối với tôi cũng chẳng vấn đề gì. Bởi vợ chồng còn son rỗi, sức lực và thời gian vẫn còn tràn trề.
Nhưng từ khi có con, công việc, cuộc sống, mọi lo toan bộn bề đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn. Không phải là tôi không yêu chồng nhưng sự thật thời gian dành cho con cái, cho công việc đã ngốn hết quỹ thời gian của tôi. Tôi luôn trong tình trạng mệt mỏi, căng thẳng, chính vì thế chuyện chăn gối đối với tôi không còn quan trọng và hứng thú như trước. Thậm chí với tôi nó còn là cực hình. Tuy nhiên hàng ngày tôi vẫn phải phục vụ anh theo đúng nghĩa vụ của một người vợ.
Năm nay tôi đã 32, còn chồng thì cũng đã sang tuổi 35. Chúng tôi đã lấy nhau được 5 năm. 2 đứa con thì vẫn còn nhỏ.
Từ hồi có con, chuyện vợ chồng đối với tôi không còn như trước nữa. Tôi không còn thấy hứng thú như trước kia nữa. Nhưng với chồng tôi thì lại khác, dường như anh ngày càng khỏe ra, càng ham muốn cao hơn.
Tôi làm ở một công ty nước ngoài nên vô cùng bận rộn, thời gian ở công ty không đủ nên tôi thường xuyên phải mang việc về nhà làm nốt. Mức lương khá hậu hĩnh cũng đồng nghĩa với việc công việc đầy áp lực và luôn bận rộn. Chồng tôi thì làm việc cho một cơ quan nhà nước, công việc thì nhàn nhã và có nhiều thời gian rảnh hơn tôi. Tuy nhiên tính anh gia trưởng và hơi ích kỷ nên hiếm khi anh giúp đỡ vợ làm việc nhà hay chăm sóc con cái. Mọi việc trong nhà tôi toàn tự mình xoay sở.
Hàng ngày ngoài việc đưa đón con đi học cơm nước chợ búa dọn dẹp nhà cửa, tôi lại phải ngồi ôm máy tính cho tới khuya. Sự thực nhiều lúc cũng muốn nghỉ ngơi, muốn thư giãn muốn chuyện trò cùng chồng con nhưng thời gian không cho phép. Công việc thì nhiều, nguồn thu nhập trong gia đình phần lớn dựa vào tôi là chủ yếu, còn chồng mức lương nhà nước 3 cọc 3 đồng không đủ đóng tiền học cho 2 đứa con. Chính vì thế lúc nào tôi cũng cố gắng phấn đấu cố gắng làm việc thật tốt đẻ già đình có một cuộc sống sung túc đầy đủ.
Chồng tôi thấy vợ vất vả nhưng anh không tỏ ra thương xót đâu, anh hay hậm hực mỗi khi tôi đi sớm về muộn hay trách cứ tôi mỗi khi tôi dán mắt vào chiếc máy tính. Chính vì thế tôi rất hay bị stress, tôi thấy mình không nhận được sự sẻ chia từ chồng một chút nào. 2 vợ chồng thường hay cãi vã nhau vì những bất đồng đó. Đó cũng là một nguyên nhân khiến tôi ngày càng chán nản chuyện chăn gối, tôi không còn thiết tha gì đến nữa, thậm chí còn lảng tránh. Còn chồng tôi thì khác, cho dù có cãi nhau với vợ đến mấy, anh cũng không quan tâm, tối tối anh vẫn có nhu cầu đều đặn, anh vẫn lôi tôi dậy bất chấp tôi có đồng ý hay không.
Hàng đêm tôi chỉ thèm một giấc ngủ ngon cho tới sáng nhưng chồng tôi thì không bao giờ để tôi yên, anh luôn vuốt ve, gạ gẫm vợ. Nhiều lúc mệt mỏi quá tôi khéo léo từ chối anh mong anh thông cảm thì anh giận dỗi như một đứa trẻ con. Còn nếu tôi dùng biện pháp mạnh hơn, gạt anh ra thì bị anh chửi cho không ra gì.
Anh chửi tôi là sướng không biết đường sướng. Nhiều người muốn được chồng yêu còn chả được, đây được chồng yêu thì còn làm bộ. Hoặc tệ hại hơn nữa anh còn mỉa mai tôi rằng: “Hay có thằng nào khác rồi nên quay ra chán chồng, thằng khác động vào thì thích, còn thằng này sờ vào thì cứ đẩy ra“…. và dù thế nào thì nữa thì cuối cùng anh vẫn đè được tôi ra để đạt được mục đích của mình.
Những lúc đó, tôi nằm khóc một mình cho tới sáng mà chồng cũng chẳng hay. Tôi cảm giác chồng không có chút tình thương gì với mình, chỉ coi mình là công cụ để thỏa mãn nhu cầu tình dục. Mà nào phải tôi “bỏ đói” anh đâu cơ chứ, biết chồng có nhu cầu cao nên hàng tuần tôi trả bài đều tăm tắp. Tuần 3 đến 4 lần đều như vắt nhanh. Nhưng anh thì luôn muốn hơn nữa.
Ngày nào anh cũng muốn 2 vợ chồng gặp gỡ nhau . Mà không chỉ có một lần mà còn phải 2 lần trong đêm, oái oăm hơn anh còn bắt vợ phục vụ với đủ mọi tư thế mà anh đã từng được xem trên mạng. Thành ra sáng đi làm tôi cứ rã rời hết cả người, lúc nào cũng thấy mệt mỏi không còn chút sức lực nào nữa. Hồi mới cưới tôi hơn 50 cân nhưng giờ chỉ còn có hơn 40 cân. Trông tôi cứ ngày một tiều tụy và gầy yếu.
Nhiều lúc tôi nghĩ đi nghĩ lại hay tại mình bị lãnh cảm nhưng mang chuyện này đến hỏi mấy chị cơ quan, ai cũng đồng tình và tỏ ra thương cảm với tôi. Họ nói tôi như vậy bị kiệt sức là đúng rồi.
Lên mạng tìm hiểu các cách để hãm chồng lại nhưng khổ nỗi không có bài báo nào dạy cách giảm chuyện ấy mà chỉ có những cách làm tăng cường thêm chuyện ấy mà thôi.
Mấy đêm gần đây tôi cố tình làm việc muộn để đợi anh ngủ rồi mới dám ngủ, ấy vậy mà anh vẫn không tha, nửa đêm anh mò mẫm và lôi tôi dậy phục vụ. Nhiều khi tôi không biết có phải anh bị bệnh nghiện tình dục hay không mà anh nhu cầu cao thế. Tôi cũng từng gợi ý bảo anh đi khám xem thế nào thì anh đùng đùng nổi giận, mắng tôi là bị dở hơi, người ta muốn chồng khỏe không được đằng này mình lại muốn chồng yếu đi. Tôi đành lặng im.
Tôi đang tính tới chuyện hay là mình để anh đi “bóc bánh trả tiền” để thỏa mãn nhu cầu, tôi sẽ yêu cầu chồng đeo bao để không lây bệnh cho vợ, nghe có vẻ hơi buồn cười nhưng tôi thấy cũng có lý. Thôi thì thà chồng đi với em gái làng chơi để thỏa mãn xong rồi quay về với gia đình còn hơn là ngoại tình. Bởi tôi lo sợ nếu cứ đà này anh sẽ tìm đến người con gái khác. Khi đó gia đình sẽ tan vỡ thì còn nguy hiểm hơn.
Có chị nào có chồng giống như tôi thì chia sẻ và đưa ra lời khuyên giúp tôi với!